pn̄g-tiàm

Ùi Wiktionary

Tâi-oân-ōe[siu-kái]

Pn̄g-tiàm lāi-té ê pâng-keng.

Kái-soeh[siu-kái]

Bêng-sû[siu-kái]

1. Lí-siā. Thê-kiong lâng-kheh hioh-khùn, chia̍h-pn̄g, kè-mê ê só͘-chāi.

  • Kòe-nî kî-kan nā beh chhut-mn̂g chhit-thô, beh kè-mê ê pn̄g-tiàm it-tēng ài seng tēng, nā bô sî-kàu ún kheh-móa.