kha-báng

Ùi Wiktionary
A Aⁿ B CH CHH E Eⁿ G H I Iⁿ J K KH L M N NG O Oⁿ P PH S T TH U


Bân-lâm-gí[siu-kái]

Bêng-sû[siu-kái]

kha-báng (POJ,【】kha-bang2)

  1. té mi̍h ê tē-á, pau-ho̍k.