mi̍h-kiāⁿ

Ùi Wiktionary

Bân-lâm-gí[siu-kái]

Bêng-sû[siu-kái]

  1. mi̍h; ē-tàng hong chí-bêng ê 1-ê si̍t-thé he̍k-chiá kài-liām.

Tùi-tâng ê Hàn-jī[siu-kái]